sửa lại cho chùa khỏi dột nát làm tượng Bồ Tát bị
ướt.
Hòa thượng nói:
- A Di Đà Phật! Tu sửa chùa là việc lớn, e rằng mười
lạng bạc của thí chủ không thể đủ để trang trải được,
sợ là khó hoàn thành ủy thác của thí chủ.
Bao Bằng bèn sai người hầu mở rương mây lấy
thêm bốn tấm vải và bảy bộ áo kép bằng vải gai còn
mới tinh đem cúng dường để thầy bán lấy tiền phụ
thêm vào việc sửa chùa. Người hầu có ý tiếc bèn
ngăn lại:
- Ngài đem hết quần áo cúng dường cho chùa rồi thì
ngài đâu còn quần áo mà mặc nữa!
Bao Bằng bèn nói:
- Chỉ cần đức tượng Quán Thế Âm không phải dầm
mưa dãi nắng, ta dù phải ở trần cũng không sao!
Hòa thượng trụ trì nghe thấy vậy cảm động chảy
nước mắt, ông nói: