Thay Lời Cám Ơn

(Hoang2711) #1

chậm về chuồng, tiếng kêu leng keng từ vòng đeo trên cổ, trong nắng
vàng sắp tắt trên đồi, một buổi thật êm đềm, thanh bình, tôi như
sống trong bài hát “Nương Chiều” của Phạm Duy.


Chiều ơi! Lúc chiều về rợp bóng nương khoai,
Trâu bò về rục mõ xa xôi, ơi chiều.
Chiều ơi! Áo chàm về quảy lúa trên vai,
In hình vào sườn núi chơi vơi, ới chiều.
Rồi thấy những cụ già lưng còng, còn gánh nặng trên vai thêm
củi khô, lá cây đi chậm từng bước theo trâu về nhà, tôi lại nhớ đến
câu “Mỗi Vị Khách Là Một Hồng Ân”, với những gì tôi đã chứng kiến
làm tôi cảm thấy lâng lâng sung sướng, mãn nguyện vì VINAHF,
BNLV, đã cùng với các ma sơ làm được một điều gì đó cho những
người dân nghèo trên vùng đồi núi Con Cuông xa xôi này.

Free download pdf