Về đến nơi bình yên và hoàn hồn vì đoạn đường đã đi qua. Thêm
một kỷ niệm trong bao nhiêu chuyến đi của tôi và Hoàng. Cũng không
quá đáng khi tôi nói Hoàng đã cùng tôi lên non, xuống biển, lên rừng,
vượt suối cho công việc VINAHF giúp người nghèo của VINAHF.
Chúng tôi đã đi với tất cả phương tiện có thể từ lội bộ, đi xe gắn máy, xe
đò giường nằm, xe ôm, máy bay, tàu lửa, thuyền, ghe, cầu khỉ, cầu treo
hay cầu phao dây kéo “tự tạo”.
Mọi TNV VINAHF khi nói
chuyện với tôi, luôn hỏi thăm
Hoàng, vì Hoàng và tôi là “cặp
bài trùng” trên bốn vùng chiến
thuật từ các con kênh phía
Đông Nam bộ, các đường mòn
dọc biên giới Campuchia, lên
vùng Tây Nguyên theo dọc biên
giới Lào của các con đường
Trường Sơn Đông, Trường Sơn
Tây, miền Trung ở Đông Giang,
Tây Giang (Hòn Kẻm Đá Dừng),
hay lên tận đầu nguồn sông Thu
Bồn, sông Gianh, ra đến miền
Bắc, Sapa, Con Cuông, Lào
Cai sát biên giới Trung Quốc.
Những chuyến đi đêm bằng tàu
lửa, xe đò nằm, những sân ga vắng lặng chỉ có 2 thầy trò, những
quán ăn, cà phê lúc 3, 4 giờ sáng.
Lịch sử và sự phát triển của VINAHF cũng là lịch sử của những
chuyến đi, sự gắn bó của Hoàng và tôi. VINAHF sẽ không có những
chuyến đi xuyên Việt rất thành công nếu không có Hoàng làm việc
âm thầm đàng sau cho việc hoạch định các chuyến đi rất chu đáo, có
khi đến từng giờ để tối ưu thời gian tôi ở Việt Nam, và thu xếp việc
đưa đón cho tôi đi đến nơi về đến chốn.
Không có gì yên tâm, và quí hơn khi được làm việc với người tận
tụy, trung thành với tôn chỉ và mục đích của Hội, nhất là làm việc
với một tấm lòng, phục vụ vô vụ lợi và sẵn sàng hy sinh công sức
của mình cho “Đại Nghĩa”. Như trong bài: “Hoạ Hổ Hoạ Bì” thì với
Thay Lời Cám Ơn