Thay Lời Cám Ơn

(Hoang2711) #1

Thêm một người thầy khả kính của trường Trung Học Trần Quí
Cáp ra đi, các thế hệ học trò của thầy Trợ, trẻ nhất nay cũng đã trên
tuổi “tri thiên mệnh” nên cũng đã đủ để ngộ được sự vô thường của
“đời người như gió qua”, bởi vì rất tiếc thế hệ sau 75 ( và thật đáng
tiếc cho hai đứa em sau này của tôi) không còn được học Thầy, vì
sau 75 Thầy không còn được tiếp tục theo đuổi cái nghề cao quý mà
Thầy đã tâm nguyện phục vụ, lúc đó Thầy còn kiêm chức vụ Tổng
Giám Thị của Trường Trần Quí Cáp.


Thầy không còn nữa, nhưng tôi vẫn nhớ hoài và hay lặp lại một
câu nói thầy đã dạy: “Nhân sinh tự cổ thùy vô tử, Lưu thủ đan tâm
chiếu hãn thanh.” (Xưa nay hỏi có ai không chết? Hãy để lòng son
chiếu sử xanh ).


Thầy ra đi để lại một tấm lòng son qua những tập thơ, lời thầy
giảng dạy còn lưu giữ, truyền đi qua những người học trò. Chính
nhờ tấm lòng, yêu nghề giáo và sự tận tụy dạy dỗ của Thầy, mà đêm
nay, một người học trò lớp đệ ngũ, đệ tứ năm xưa, vẫn nhớ như in
những bài Việt văn 40 năm trước trong lớp của thầy và sau hơn 20
năm sống xa quê hương, cho dù tiếng Việt không dùng trong công
việc hay giao tiếp hàng ngày, khuya nay người học trò năm xưa, vẫn
viết được những dòng chữ để vĩnh biệt người Thầy kính yêu với lòng
biết sâu sắc, như một hiền nhân đã nói: “Chúng ta biết ơn cha mẹ cho
ta cuộc sống, nhưng biết ơn Thầy là người đã làm cho cuộc sống chúng
ta xứng đáng và phong phú.” Cho dù vẫn chưa biết làm thơ, đêm nay,
với vài vần thơ (còn lạc vận) là một nén hương lòng gởi đến người
Thầy đáng kính Nguyễn Công Trợ.


Năm xưa Thầy dạy làm thơ,
Yêu văn khí phách, yêu thơ truyện Kiều,
Quê nhà, Thầy đã ra đi,
Nghìn trùng không thắp nén hương tiễn Thầy.
Lòng con ghi tạc ơn đầy,
Lời thơ vĩnh biệt kính dâng đến Thầy
Thầy về tiên cảnh Bồng Lai
Ơn Thầy nhớ mãi đến khi bạc đầu!

Học trò Thầy Nguyễn Công Trợ, Trung Học Trần Quí Cáp Hội An,
niên khóa 1968-1969, (Lớp 8), niên khoá 1969-1970 (lớp 9)
New Jersey – Một Đêm Khuya - Mùa Đông 2013.

Free download pdf