phải dậy đi bán rồi.
Nhìn hình ảnh bà cụ trên 80 còn phải buôn bán tảo tần từ sáng
sớm đến tối khuya, tôi nhớ đến chuyện Mạnh Tử khi nói về việc trị
quốc, Mạnh Tử đã khuyên vua, hãy nhìn vào những người già, khi
trên đường vẫn còn những người già quá tuổi mà còn phải làm lụng
vất vả để mưu sinh thì đó là dấu hiệu của một xã hội không được
quản lý tốt đẹp.
Tôi nhớ đến câu này để xem đất nước mình ra sao mỗi khi về VN
và suy ngẫm câu nói của Khổng Tử: “Trong một đất nước được quản
lý tốt đẹp, tình trạng nghèo nàn là điều đáng hổ thẹn, còn trong một
đất nước nhiễu nhương thì sự giàu có là một điều hổ thẹn.”
(In a country well governed, poverty is something to be ashamed of.
In a country badly governed, wealth is something to be ashamed of. )
Như đã nói Phong hay gởi lời chúc Tết đến tôi, nhưng tết Quí
Tỵ này Phong đã gởi sớm cho tôi một thiệp Xuân có rất ý nghĩa, đó
là món quà Tết bất ngờ cho một bà cụ già bán rong suốt trong một
ngày dài trên đường phố Sài Gòn. Với tôi đó là một hương vị Tết
ngọt ngào còn giữ được lâu.
Tôi không những vui mừng khi thấy nụ cười rạng rỡ của bà cụ
già khi nhận món quà tết bất ngờ từ Phong, nhưng điều tôi vui hơn
là thấy người học trò cũ của tôi đã có một tấm lòng nhân ái, sẵn
sàng chia sẻ may mắn của mình và luôn giúp người kém may mắn
khi có dịp, đây không phải là lần đầu tiên Phong đã làm, nên tôi tin
sự Phong càng thành công thì sẽ có thêm nhiều người nghèo được
giúp đỡ..
Tôi cũng tin rằng, sẽ đến một tuổi nào đó, Phong nhìn lại cuộc đời
mình, bên những thành đạt khác trong công việc, cùng với niềm tự
hào chính đáng cho những thành quả trí tuệ của Phong đã góp phần
để bảo vệ an toàn cho các hệ thống máy tính, còn có sự mãn nguyện
khác, đó là niềm vui lâu dài từ việc em đã âm thầm giúp cho một vài
cuộc sống vô danh, để họ bớt khổ hay giúp để bảo vệ nhân phẩm
cho những người nghèo không hề quen biết, không tên tuổi, mà em
và họ chẳng khi nào gặp nhau. Em sẽ tìm thấy niềm vui hạnh phúc
trong cuộc sống qua các công việc âm thầm này, theo nghĩa: “We make
a living by what we get, we make a life by what we give.” (Churchill).
Thay Lời Cám Ơn