xiêu vẹo lưng còng đứng ngoài cửa nghe con trai
nói như vậy liền rơi nước mắt, vừa thương con
vừa tủi cho phận mình già cả lại cơ cực nghèo
khó. Bỗng bà ngửi thấy mùi thơm, đó là mùi của
cơm vừa chín. Mùi thơm của cơm chín làm bà
thêm đói cồn cào vì đã lâu chưa được bữa ăn no.
Bà liền nói:
- Thế thì mẹ về cũng được. Nhưng trước khi
mẹ về thì cho mẹ ăn tạm chút cơm đã, từ sáng tới
giờ mẹ cũng chưa được ăn chút gì con ạ.
Người em ra hiệu với vợ, người vợ ôm niêu
cơm giấu vào trong chăn bông ở trong buồng
trong để mùi hương khỏi bay ra. Rồi người em
liền nói:
- Nhà con làm gì có cơm mà ăn. Tối nay vợ
chồng con cũng phải nhịn đói đây. Thôi mẹ về đi
kẻo tối.
Chẳng còn cách nào khác, người mẹ già đành
phải ra về, từ khi bà đến cho đến khi về, cánh cửa