Thay Lời Cám Ơn

(Hoang2711) #1

Việc thứ hai, cũng vui là sau khi về
Mỹ, tôi và Hoàng suy nghĩ phải tìm
cách để đứa bé có đủ dinh dưỡng vì
lúc đó sư cô chỉ nuôi cháu bằng đút
nước cháo mà thôi. Chúng tôi nghĩ
phải mua sữa, phải có một tủ lạnh
để bảo quản sữa, các thứ cần thiết
tối thiểu để giúp đứa trẻ sơ sinh này
sống sót. Hoàng gọi tôi thường xuyên
về tình trạng của cháu. Tôi thì có thói
quen mở speaker phone, cho nên bà
xã TD từ phòng kia cũng nghe loáng
thoáng tôi đang lo âu đủ chuyện để
nuôi một đứa trẻ sơ sinh, ngay sau khi
ở VN về mà trước đó TD đã nghe các
bạn bè cảnh giác không nên để tôi về
VN, và có người còn nói tại sao TD có gan, dám để tôi về VN quá nhiều
lần một mình. Các bạn gặp TD để nghe những gì tiếp theo.


Cắt ngắn câu chuyên dài. Đứa bé “sứt môi” này được sư cô đặt tên
là “Hải Lăng” và cháu đã lớn, mạnh khoẻ, sau đó được Hạ Nghi đưa
đi giải phẫu, Sư cô nói với tôi Sư cô gọi là “Đứa con của Phật vì sư cô
nói thật là Phật nuôi nó sống chớ sư cô không nghĩ nó sống được khi
thấy nó lúc được mang đến chùa, ni cô nghĩ nó sẽ chết.”


Trở lại việc cha mẹ bỏ rơi con,
việc giúp nuôi trẻ em mồ côi, trẻ
khuyết tật là một mục tiêu của Hội
VINAHF, cho nên tôi đã thật xót xa
khi biết những tình cảnh đúng là
“những điều trông thấy mà đau đớn
lòng (ND)”, về việc cha mẹ bỏ rơi
con cái.
Nếu từ sau 75 đến những năm 90
việc bỏ rơi con chủ yếu vì nghèo, hay
con cái bị dị tật quái thai và không
phổ biến, thì tình trạng này đã phát
triển sang việc phá thai, và sinh con

Hải Lăng, đứa con của Phật
sau khi giải phẩu.

Đứa bé bị bỏ rơi trước
tịnh thất A-Lan-Nhã, Trà Vinh

Thay Lời Cám Ơn
Free download pdf