Đây là bài đối của tôi,
được khen về ý thơ nhưng Ba lưu ý vì
chưa đúng niêm luật (bằng trắc)
để có một bài thơ Đường hoàn hảo.
Hoạ của Thanh Khiết:
Thăng trầm Ba Má vẫn bên nhau,
Dù thư tình cũ đã phai màu.
Ơn Cha dưỡng dục, lòng trung - hiếu,
Nghĩa Mẹ can trường, lúc bể dâu.
Thanh xuân chèo lái khi gia biến,
Lão lai thanh thản bởi tình sâu.
Gương “TÂM” giữ sáng cho con cháu,
Soi rọi thanh mi đến bạch đầu.
Đây là bài hoạ của em gái Thanh Tuyết.
Đến cuối cuộc đời vẫn có nhau,
Dẫu tóc xanh xưa đã bạc màu.
Danh lợi phù du như gió thoảng,
Nghĩa tình thắm đượm với bể dâu.
Núi Thái ơn cha lòng ghi tạc,
Sông Hằng nghĩa mẹ dạ khắc sâu.
Đàn con khôn lớn đi muôn ngã,
Về với mẹ cha vẫn đứng đầu.