THƠ TIỄN BA
Thôi nhé Ba, yên lòng nhắm mắt,
Phút sau cùng tay bắt chặt tay.
Tâm Ba thanh thản như mây,
Tình Ba sâu đậm, đong đầy trong con!
Thanh Tuyết – Canberra 02/2016
* *
*
Con về lại Canberra lần này thăm Ba, nhưng Ba không còn
để đùa với câu thơ mỗi khi gặp mặt chia tay: “Khiết qua rồi
Khiết lại về”. Nhớ lần cuối bắt tay Ba, con nói: “Khiết về rồi
Khiết lại qua”, nhưng nay con qua thì Ba đã thành người thiên
cổ. Con có các dòng thơ sau để tiễn Ba đi nhẹ nhàng thanh thản
như Ba đã sống.
Bắt tay tạm biệt con về,
Tay Ba gầy guột, con lòng xót xa.
Bao lần con tạm biệt Ba,
Lần này, con sợ sức Ba không còn.
Nỗi lo cũng giống năm xưa,
Thăm Ba cải tạo, nơi vùng rừng thiêng.
Nhìn Ba tiều tụy xanh xao,
Lầm lũi quẩy gánh, khuất sau núi đồi.
Sức Ba còn chịu bao lâu?
Nỗi lo: khoảnh khắc cuối cùng thấy Ba.
Đọa đầy không thắng được Ba,
Nhưng Ba thanh thản, xuôi tay tuổi già.