Thay Lời Cám Ơn

(Hoang2711) #1

Đ


ang ngồi uống cà phê sáng với các bạn tennis, tôi nhận
được điện thoại của chị Lan, chị báo tin tôi biết Minh
bị stroke (tai biến) và đưa vào bệnh viện, nghe nói não
đã chết nên không hy vọng sống. Tôi bàng hoàng báo hung
tin đến các bạn vốn đã quen biết Minh lúc anh ở New Jersey
trước khi qua Cali để theo đuổi cơ hội tốt đẹp hơn cho gia đình.
Các bạn ra sân tennis tôi còn lại bàng hoàng nghĩ đến anh, vốn rất
thân với tôi trong một thời gian ngắn vì có duyên với nhau.
Tôi gặp Minh trong một buổi tiệc ở nhà anh Cự và anh dễ dàng
nhận ra đồng hương do giọng nặng Quảng Nam của tôi. Tôi ở Hội
An, còn Minh sinh ra, lớn lên ở Đà Nẵng, quê ngoại của tôi. Từ đó,
mỗi buổi sáng cuối tuần Minh, Đạt và tôi thường đều đặn gặp nhau
ở tiệm cà phê trên đường 34, trò chuyện lý thú cho đến khi tôi và Đạt
ra sân tennis, còn anh thì về lo việc nhà và vẫn hay với câu nói đùa
quen thuộc: “Tôi đâu có được ‘sung sướng’ như các anh.”
Càng hiểu nhau, tôi biết Minh là người đã nhiều năm thực hành
“mindfulness” và thiền nên Đạo Phật là một đề tài thường xuyên
trong các buổi nói chuyện của chúng tôi. Minh kể tôi nghe những
chuyện tuy bình thường nhưng khi chú tâm sẽ thấy thú vị như lúc
cắt hành, tỏi, nấu ăn, hay cảm nhận được các bánh xe tiếp xúc với
mặt đường khi lái xe. Cái cảm giác khi thực sự tỉnh thức lúc hiện tại.
Anh hay kể cho tôi nghe các câu chuyện và kinh nghiệm thiền của
anh, vì thế tôi và Đạt hay gọi đùa anh là “Minh thiền sư”. Tôi vẫn còn
giữ cuốn sách “Thoughts without a thinker” của Mark Epstein mà
anh cho mượn.
Trong một buổi đi thăm chùa Linh Sơn về, vì đường lên chùa khá
xa, Minh là một người trong nhóm đã nảy ý định lập ra một ngôi
chùa nhỏ ở tại địa phương này để đỡ cho bao nhiêu người phải lái xe
quá xa khi đi lễ Phật, nhất là đối với các người lớn tuổi, trong mùa
Đông tuyết lạnh và cùng là để “hoằng dương Phật pháp”. Từ suy nghĩ
đó chúng tôi bắt đầu có một nhóm các bạn cùng chung quan tâm
và đã ra đời “Cộng đồng Phật tử miền Trung New Jersey (VBCCNJ)”.
Minh là một thành viên của Ban Quản Trị (Board of Directors) cho
đến khi anh rời New Jersy đi Cali. Xa VBCCNJ nhưng anh vẫn nhớ,
chuyến về Việt Nam vừa qua, Minh không quên mua tặng cờ Phật
giáo và gởi cho VBCCNJ các áo lam để mặc khi làm lễ.
Tôi quí Minh vì anh là người có tinh thần xã hội rất cao, lúc nào
Free download pdf