giới là nơi có nhiều đường dây mang hàng trái phép từ biên giới Lào
về, nên công an hay kiểm tra, xe mình 4 chỗ, mà đã có đến 5 người
ngồi, lại thêm người chỉ đường nữa là 6, nên nếu họ chặn lại thì khó
khăn, rắc rối lắm. Thấy Sơ Lan lo lắng tôi cũng lo theo, nhưng vốn
lạc quan, tôi nói đùa: “Sơ Lan đừng lo, Chúa đã giúp mình, sao sơ
lại lo sợ công an?” và đúng vậy, thỉnh thoảng một số đoạn đường có
công an đứng, chúng tôi phải nằm ép xuống sàn xe thì cũng trót lọt,
cho đến lúc anh thợ trồng rừng lên và phải ép thêm một người thì
quả thực “thép đã tôi thế đấy” nhưng may mắn bình an qua các trạm
kiểm soát.
Tuy người thợ rừng này biết đến Minh Hóa, nhưng không biết
rõ, rất may mà chúng tôi đã có thông tin của Sơ Hồng - điểm đến
là bản Ông Tú - rất hữu ích, sau vài lần thăm hỏi, điều chỉnh đường
đi, chúng tôi vui mừng khi từ trên một đèo cao chúng tôi nhận diện
được dòng sông đang chảy xiết, vì trời mưa nên chúng tôi chỉ thấy lờ
mờ cái buôn làng bên kia và người thợ trồng rừng quả quyết mình
đã đi đúng đường, điểm đến không còn xa. Chúng tôi đến được một
trường học, nhưng hóa ra là không đúng, đây là trường tiểu học, còn
các học sinh bơi qua sông là đang học ở trường cấp hai, nhưng đã
đến chúng tôi có dịp giúp tất cả học sinh của trường này, tuy không
nắm trong dự tính nhưng “nhân duyên” đưa chúng tôi đến đây để
giúp được những hoàn cảnh xứng đáng.
Cũng còn trở ngại, bất trắc để đến đích, nhưng để cắt ngắn, cuối
cùng với may mắn, đến chiều chúng tôi đã đến được đúng nơi và
kịp lúc để nói chuyện với các em học sinh đã thực sự bơi qua sông đi
học, các em mà lúc ở Mỹ xem video đã làm tôi xúc động. Nay, đoàn
VINAHF chúng tôi đã đến tận nơi, thấy được dòng sông ở bản Ông
Tú, đã gặp và chính tai nghe các em, nói tiếng Việt với giọng người
dân tộc, kể lại tình cảnh trong cuộc sống ở buôn, mấy tháng chỉ
được ăn cơm trắng độn với khoai sắn, nhìn thấy các em mặc không
đủ ấm trong mùa đông giá rét, không có dép mang đi học và sự thực
về câu chuyện bơi qua sông trong mùa khô để đi học. Chúng tôi đã
giúp được các em, gởi tiền cho gia đình, bút viết, áo ấm, có người
trong nhóm phải cởi áo cả áo mình đang mặc đưa cho các em vì thấy
có em run rẩy trong mưa.
Khuya đó chúng tôi an toàn về lại nhà thờ MTG Hướng Phương,
Thay Lời Cám Ơn