Đáng kể là hơn 4 năm qua, nhờ sự tận tuỵ của Thuỳ Dương trong
việc theo dõi, quan tâm sâu sắc đến từng HS, động viên, hỗ trợ cho
các em khi các em có các tình cảnh khó khăn, CTHB VINAHF đã
nâng lên một tầm mới.
Với chủ trương công bình “cơ hội đồng đều”, CTHB đang ngày
mở rộng ra thêm nhiều nơi, nhất là học sinh ở các vùng địa đầu biên
giới, nghèo nàn như Trà Vinh, Cà Mau, Hà Tĩnh, Tây Nguyên, vùng
cao nguyên Tây Bắc.
CTHB VINAHF cũng nhận được sự tín nhiệm và thêm ủng hộ
của các MTQ và các hội từ thiện bạn, đặc biệt là Hội Maison Chance
USA, VINAHF tiếp tục phát triển và mở rộng CTHB VINAHF, đáng
kể là việc CTHB đã thiết lập chương trình hậu ĐH, để giúp cho các
học sinh muốn học lên cao hơn như cao học, thạc sĩ, tiến sĩ, CT
này giúp cho tôi giữ lời hứa mà các cháu nhắc lại khi yêu cầu được
VINAHF tiếp tục giúp cho các cháu theo đuổi các chương trình
hậu đại học: “Bác Khiết có hứa chừng nào cháu còn học giỏi là hội
VINAHF sẽ còn giúp”.
Với tôi, trong tất cả các dự án, chương trình VINAHF thì CTHB
chiếm nhiều nhất thời giờ, do tôi thường xuyên và liên tục trong
nhiều năm qua liên lạc, và luôn trả lời từng email của HS VINAHF.
Tôi cũng yêu thích việc này vì muốn bên cạnh các em trong cuộc
chiến “không cân sức” cho một tương lai tươi sáng, giống như cuộc
chiến đấu tôi đã từng trải qua sau năm 1975 để tiếp tục đi học. Đọc
các thư các em chia xẻ về việc các em phải đi làm thêm 2 công việc,
chịu đựng thiếu thốn những áp lực nặng nề từ xã hội và gia đình để
không bỏ học, đó là cuốn phim chiếu lại của tôi 40 năm trước.
Tôi tin là trải nghiệm của tôi, một học sinh nghèo, thiếu thốn,
chịu mọi bất công xã hội sau 75 để quyết tâm theo đuổi con đường
học vấn không phải là ngẫu nhiên. Những gì tôi đã trải qua là sự
chuẩn bị, đã được sắp xếp, để tôi, cùng Thùy Dương, và đội ngũ
VINAHF làm thành công một CTHB VINAHF giúp cho nhiều HS
vượt lên số phận của mình, đạt được ước mơ mà các em nghĩ là
“không thể nào đạt được” vì nghèo.
Tôi cũng có những vui, buồn, ray rứt với email của các em, nhất
là email của các học sinh nghĩ đến việc bỏ học vì quá khổ, quá khó
khăn, vì trách nhiệm của anh chị lớn trong gia đình phải đi làm nuôi
Thay Lời Cám Ơn