Con nhớ lại quá trình con đã lớn lên trong vòng tay giúp đỡ của
VINAHF, lòng biết ơn con không thể diễn tả hết bằng lời.
Năm con học lớp 8, mẹ con mất sau một tai nạn đột ngột, sự mất
mát, nỗi đau con không biết phải làm gì để vượt qua. Lúc ở trước
phòng hồi sức, con bất lực nhìn mẹ nằm đó xung quanh là dây truyền,
monitor, lúc đó con chỉ biết
khóc và ao ước giá như con
có thể làm gì đó để cứu mẹ
con. Rồi ước mơ trở thành
bác sĩ hình thành trong con,
con may mắn vẫn còn bà
ngoại, hàng xóm, những
người xung quanh luôn yêu
thương con, động viên con
ráng học để mẹ yên lòng.
Không lâu sau đó con
được biết đến cô chú trong
hội VINAHF, cô chú lên
thăm nhà con, động viên
con, khuyên con phải cố
gắng học, các cô chú sẽ giúp
đỡ cho con để con có thể tiếp
bước đến trường.
Bắt đầu từ năm con học
lớp 9, đều đặn mỗi năm các cô chú luôn lên tận nhà hỏi han, động
viên và hỗ trợ học phí cho con. Cứ thế thời gian dần qua, con vẫn nuôi
ước mơ trở thành bác sĩ, và cố gắng thi đậu trường y khoa. Cuối cùng,
ngày hạnh phúc nhất của con là ngày con nhận giấy báo đỗ đại học.
Nhưng đó cũng là lúc con lại suy nghĩ với thời gian học y dài như thế,
chi phí để đến trường đại học thật sự quá tốn kém, liệu rồi con có thể
thực hiện ước mơ này không?
Đến bây giờ con vẫn không thể nào quên được email của bK ngày
hôm đó, bK đã khuyên con, động viên, tạo điều kiện cho con, và đã
giới thiệu cho con biết đến BS Châu Hà.
Thời gian thấm thoát trôi qua, con nay cũng đã đi được 2/3 chặng
đường và bây giờ con đã là cô sinh viên y khoa năm thứ 5. Con trưởng