đều trải qua cùng tổ chức VINAHF và các cô chú, bác Khiết và cô
Thuỳ Dương, chú Nguyễn Thái Tiến & cô Hường (ở New Jersey) đã tài
trợ cho cháu, cháu lớn lên từng ngày dưới tình yêu thương của tất cả
mọi người. Giờ đây cháu đã trưởng thành, đã có một công việc như ý
muốn, có thể tự lo cho bản thân và phụ giúp gia đình, cháu thầm cảm
ơn tổ chức, cảm ơn cô chú Tiến Hường, bác Khiết, cô Thuỳ Dương, chú
Thọ, chú Dũng và chú Mươi...
Lời cảm ơn nói sao cho đủ, nên cháu chỉ biết sống thật tốt chắc có
lẽ là lời cảm ơn giá trị nhất!
Cháu Nguyễn thị Lộc.
Đây là một câu chuyện khác rất cảm động của hai anh em mồ côi
cha mẹ, và người anh trong tình cảnh túng thiếu đã cố gắng đi học,
nhất là yêu thương, đùm bọc cho em mình, với quyết tâm học tập
để vượt lên số phận. Người anh, Nguyễn Minh Thông - nay đã tốt
nghiệp, và đang tiếp tục bảo bọc để người em Nguyễn Công Thoại,
nay cũng được HB VINAHF. Tôi đã rất khen ngợi về tình thương gia
đình của 2 anh em, và tin là cha mẹ các cháu sẽ “ngậm cười nơi chín
suối” khi thấy hai anh em đều học hành đến nơi đến chốn. Minh
Thông chia xẻ câu chuyện của mình.
...
Con nay đã hoàn thành chương trình học tập tại Đại học Tiền
Giang. Bốn năm ĐH đã qua một chặng đường dài vất vả và thành
quả ngọt ngào, khi con nhớ lại, mới 18 tuổi mà con và em trai con
trở thành trẻ mồ côi, nhưng con đã vượt lên nỗi đau để bước tiếp con
đường vào đại học.
Nhớ lại khoảng thời gian của bốn năm về trước là một giai đoạn
đen tối, và cũng là bước ngoặc trong cuộc sống của con. Đó là tháng
9/2016 khi mà Mẹ con qua đời sau một khoảng thời gian lâm bệnh
nặng. Thời điểm đó con đã đậu vào trường Đại học Sư phạm Kỹ thuật
TP HCM với ngành tự động hóa, nhưng làm sao con có thể lên Sài
Gòn học khi ở nhà còn đứa em trai đang bước vào đầu lớp 9, cộng với
chi phí học tập đắt đỏ ở Sài Gòn, trong lúc con gần như không có đồng
nào trong tay, và không có người nuôi dưỡng, thậm chí việc tiếp tục đi
học của con cũng là khó khăn với nhiều trăn trở.
Để theo đuổi ước mơ học vấn của mình, và chọn phương án phù
ẽay Lđi Cám ờn