Thay Lời Cám Ơn

(Hoang2711) #1

“Tôi không thấy có điều gì phải than phiền cả” và nói thêm “đến 90 tôi
sẽ suy nghĩ có về sống ở Hội An vĩnh viễn hay không?”.


Chúng tôi ra về vì cũng không muốn làm Thầy trễ hơn việc vào
thăm người vợ hiền của Thầy, người mà đã chung thủy, đảm đang
và quán xuyến cho nhiều việc để cùng Thầy xây dựng một gia đình
hạnh phúc.


Thầy cũng bước ra đến tận cửa xe để tiễn đưa chúng tôi, tôi thấy
sự xúc động của Thầy khi tôi bắt tay tạm biệt Thầy, cái khoảnh khắc
rất ngắn ngũi nhưng thật chân tình. Nhìn Thầy quay về, tôi chạnh
lòng nhưng vui và thầm cám ơn bạn Khải đã giúp tôi đến thăm được
Thầy theo tinh thần “tôn sư trọng đạo” và có lẽ chúng tôi đã mang lại
Thầy một niềm vui trong tình nghĩa thầy trò.


Sau đó, Khải đãi chúng tôi bữa ăn ở một tiệm phở ngon tại Montréal
và đưa tôi đến thăm chị Bạch Liên, người bạn thân chị Tú của tôi, là một
ngôi sao của Trung học TQC của những năm 1970. Hát rất hay, học rất
giỏi. Lần cuối cùng tôi gặp là lúc chị còn ở Hội An trước khi chị vào Sài
Gòn và đi du học Canada năm 1972, cho đến 40 năm sau tôi mới gặp
lại, cho dù nhiều năm trước đây tôi và chị đã liên lạc qua email khi chị
tham gia vào chương trình học bổng VINAHF, giúp cho các em học
sinh nghèo được tiếp tục học, có em được chị giúp nay đã tốt nghiệp
Đại Học. Chiều hôm đó là lần gặp mặt và chị đưa chúng tôi đến xem
nhạc hội Jazz ở trung tâm Montreal.


Pháo bông biểu diễn của Trung Quốc và Hồng Kông không đẹp
như pháo bông của Macys’ bắn trên sông Hudson ở Thành phố New
York mỗi lễ Độc lập Hoa Kỳ, nhạc Jazz rất hay nhưng chúng tôi lại
có quá ít thì giờ nên chỉ mới được một hưởng một chút hương vị.
Ưu tiên chuyến đi là gặp lại các bà con nay đã ở tuổi “hoàng hôn
cuộc đời” tại Ottawa, như đại gia đình hạnh phúc của cô Dung, cô
là người đầu tiên đến thăm gia đình tôi khi chúng tôi vừa mới qua
Mỹ, vợ tôi vẫn còn giữ lại cái xoong cũ, chiếc áo dress được cô mua
cho hơn 20 năm trước đây, trong lần shopping đầu tiên khi chúng
tôi không sắm nổi.


Gặp chị Bạch Liên sau 40 năm lại là một niềm vui, nhưng điều
khiến tôi viết bài này là câu chuyện của Thầy Đỗ Kiệm, cái nghĩa
tình trọn vẹn của Thầy với người vợ đang trong viện dưỡng lão

Free download pdf