Thay Lời Cám Ơn

(Hoang2711) #1

nói “Khi nào tim tôi ngừng đập tôi mới giã từ nghiệp võ” và anh đã
làm như sự mong đợi của thầy anh.


Tôi không biết gì về võ thuật, chẳng làm gì được để tiếp nối ước
mơ làm sống lại “Võ thuật Tây Sơn”, biến hoài bão xây dựng “Học
viện Võ thuật Tây Sơn” của anh thành hiện thực, nhưng đêm nói
chuyện với anh mãi mãi là một kỷ niệm đáng nhớ, một đóa hoa vô
thường, với những lời tâm huyết của anh, những gì anh cùng muốn
thực hiện để mang lại hy vọng cho những người bất hạnh, về phần
này, tôi nguyện sẽ tiếp
tục làm như đã hứa với
anh.


Tôi viết ra những
dòng này như là nén
hương lòng để tưởng
niệm đến anh. Không
đưa tiễn được anh đến
nơi an nghỉ cuối cùng,
nhìn “đất ôm anh đưa
vào cội nguồn”. Tôi và
các bạn ở đây không
gặp được anh trong mùa Xuân này để nghe anh kể lại về việc khôi
phục “Roi đối kháng võ Tây Sơn”, nghiệt ngã hơn là anh phải chiến
đấu với tử thần trên giường bệnh, đã không chứng kiến được sự
thành công của buổi biễu diễn vào đêm mồng Bốn tết vừa qua, tại
phố cổ Hội An, nơi đã tổ chức tái hiện thi đấu roi trường lần đầu
tiên, một tinh hoa võ thuật Tây Sơn tưởng như đã thất truyền mà
anh đã âm thầm miệt mài trong bao nhiêu năm làm sống lại.


Như một điều báo trước trong cái quán café tôi ngồi với anh,
cái Vô Thường đã làm VINAHF chúng tôi không được cùng anh
làm những việc cùng tâm nguyện, nhưng anh vẫn sẽ luôn luôn với
chúng tôi trong những việc làm sắp tới cho những đồng bào bất
hạnh chung quanh.


Anh Tùng, anh hãy yên nghỉ, công việc dở dang của anh rồi cũng
sẽ có người kế tục.
New Jersey, cuối đông 2010


Trò chuyện với các nạn nhân bão lụt ở Bình Định

Thay Lời Cám Ơn
Free download pdf