Trong nguy nan, nào ra tay sẵn sàng.
Cho ai khó: Rộng - rộng -rộng.
Thấy xót đau : Nhẹ - nhẹ -nhẹ.
Ta an nhàn làm những trái tim vàng!
Niềm vui HĐ cuối cùng của ông có lẽ là câu chuyện sau đây. vào
vài tuần cuối cùng, ông yếu đi, ngủ nhiều và ông có thể ra đi êm ái
trong những khi ngủ như vậy, lúc đó sắp Tết, Tráng đoàn Chi Lăng
thuộc Đạo Quảng Nam muốn thực hiện việc tặng quà Tết cho người
nghèo và cũng để giáo dục các sói con và thiếu sinh tinh thần “ái
nhân như ái thân”.
Nhờ mạng lưới thiện nguyện hữu hiệu của VINAHF, chúng tôi
nhanh chóng giúp ngân sách cho các Hướng Đạo sinh thực hiện
việc đó như ý muốn của ông, khi anh Bình gởi các hình ảnh các
HĐS đi tặng qua Tết đến, tôi đưa ông xem, ông rất chăm chú từng
hình ảnh, ông không nói được nên viết lên câu hỏi. Ông hỏi tôi và
Tuyết em tôi bên cạnh, đã giúp cho Tráng đoàn Chi Lăng bao nhiêu,
Tuyết viết con số, ông đọc gật đầu ưng ý và từ từ nhắm mắt lại, nhìn
khuôn mặt tuy ốm nhiều, nhưng thanh thản thiếp trong giấc ngủ,
tôi nắm tay ông tôi thầm nói: “Ba ơi, sáu chục năm qua, con luôn làm
đúng theo lời của Ba”.
Ông đã vui khi xem được các hình ảnh các Hướng Đạo sinh đi
tặng quà, nhưng ông không còn khoẻ để đọc tiếp email của anh
Nguyễn Duy Bình, Tráng Đoàn trưởng Chi Lăng viết tiếp theo, gọi
Trưởng Viêm thân mật là chú vì anh cũng là bạn học của anh Liêm
tôi: “Khiết! Anh gởi thêm hình ảnh tráng sinh tráng Đoàn Chi Lăng đi
giúp ích đến các cụ già neo đơn trong dịp tết Bính Thân nhớ cho chú
thím xem và nói đám hậu duệ của chú đang tiếp tục dấn thân theo
tinh thần của chú nghe!”
Hướng Đạo đã mang đến cho Trưởng Viêm những niềm vui cho
đến những ngày cuối cùng! Năm nay, tôi lại được Cty AT&T đề cử
và được giải thưởng PVSA (Giải Thưởng Của Tổng Thống Hoa Kỳ
Cho Các Hoạt Động Phục Vụ Công Ích), nhưng Trưởng Viêm đã
thanh thản lìa rừng, tôi không còn dịp mang đến Trưởng một niềm
vui nhỏ để Trưởng có thể cảm hứng thêm các bài thơ mới, nhưng
thôi nhắc lại vài vần thơ cũ mà các Trưởng HĐ ở Sydney và Xóm
Thay Lời Cám Ơn