Tùng Nguyên, đã đọc để tiễn đưa Trưởng Viêm
Vĩnh viễn ra đi Trưởng vẫn còn,
Vẫn còn lưu dấu tấm lòng son.
Gia đình Hướng Đạo luôn ghi nhớ
Trưởng có công ơn với nước non!
Đám tang Trưởng Viêm đã tổ chức như tinh thần ông đã sống,
niềm thương tiếc lồng trong tiếng ca, những bài thơ đưa tiễn từ các
hội, đoàn, các tôn giáo khác nhau, các thân hữu ở khắp nơi. Các
bài thơ, các tiếng ca suốt từ lúc bắt đầu tang lễ, cho đến khi vòng
tang Hoa Huệ Hướng Đạo là vòng hoa cuối cùng phủ lấp lên linh
cữu tiễn đưa Trưởng Viêm trong tiếng hát “Giữ Chặt Mối Dây” mọi
người nối một vòng tay lớn cùng Trưởng Viêm như bao lần tạm biệt
trước, nhưng hôm nay vĩnh biệt một con chim đầu đàn Hướng Đạo
với tinh thần: “Sông núi không ngăn tình thương, mưa gió không lay
can trường, chúng ta hôm nay hiệp vầy. Giữ chặt mối dây...”
Lòng thương tiếc và nỗi buồn về sự lìa rừng Trưởng Viêm, rồi
cũng sẽ vơi đi với thời gian, nhưng các bài thơ, bài hát tôi sẽ không
bao giờ quên và thỉnh thoảng mỗi đêm tôi vẫn nghe như văng vẳng
đâu đây tiếng ca của Trưởng Viêm hát ru anh chị em chúng tôi như
ngày xưa : “Ngoài kia ai nghe tiếng chim gọi đàn dập dìu, Đàn chim
mang dâng cho đời hương men thương yêu!”
Nhớ đến công ơn của Trưởng Viêm, tôi nguyện sẽ cố gắng là một
cánh chim, tiếp nối theo đường bay của Trưởng để tìm niềm vui
trong công việc “mang dâng cho đời hương men thương yêu!” Sẽ bay
với đôi cánh mà Trưởng Viêm đã cố gắng tạo cho chúng tôi để đem
niềm vui Hướng Đạo, mang tình người “bay qua vùng bao la, bay
qua đồng xa, tuyết trắng phương trời Đông hay trời Tây.”
Cám ơn Ba đã cho con đôi cánh, con sẽ luôn theo Ba không bao
giờ bỏ đường bay Ba đã vạch ra, cho đến khi ngừng đập đôi cánh,
giống như Ba đã nay thanh thản “xé biên cương chim bay không hề
mong chi ngày về!”
Đầu Xuân 2016 – New Jersey.
Viết cho ngày giỗ 49 ngày của Ba tôi, Trưởng Nguyễn Thanh Viêm.